Gặp anh, được cùng anh ngắm mưa, những cơn mưa dai dẳng không dứt của trời tháng 7, em đã bắt đầu thấy sợ mưa. Mưa mang cho em cảm giác lạnh lẽo vì nhớ gia đình, nhớ anh.
Ảnh minh họa |
Anh à, có rất nhiều điều em đã chôn kín bấy lâu, muốn nói với anh nhưng sự
nhút nhát, ngốc nghếch đã ngăn em lại, có lẽ anh sẽ không bao giờ biết được.
Tình cảm của em và người mới rất tốt, nhưng em vẫn không thể nào quên được anh-
người từng gieo cho em bao hy vọng rồi dập tắt.
Em nhớ anh, người em từng
yêu thương. Trước kia chưa quen anh, em rất thích mưa, thích được trêu đùa với
mưa. Gặp anh, được cùng anh ngắm mưa, những cơn mưa dai dẳng không dứt của trời
tháng 7, em đã bắt đầu thấy sợ mưa. Mưa mang cho em cảm giác lạnh lẽo vì nhớ gia
đình, nhớ anh.
Từ khi em đi khỏi nơi đó cũng đồng nghĩa với việc đi qua
khỏi cuộc đời anh, chỉ một tin nhắn "Anh về nhé" là em đã không còn được gặp anh
nữa, chỉ biết lặng nhìn anh dần dần khuất sau tiếng máy xe. Em đau lắm, ước chi
được tận miệng nói lời tạm biệt với anh, em ước thời gian trôi chậm lại để được
bên anh lâu hơn nhưng không thể.
Bây giờ, nhìn thấy mưa em lại khóc, mỗi
khi ra đường gặp mưa em lại không hề muốn mặc áo mưa, em muốn những giọt nước
mắt của mình hòa tan trong mưa, có thể tự do khóc mà không ai biết. Em thích
mưa, giờ lại sợ mưa, sợ cảm giác chia lìa, sợ cả cảm giác mất anh.
Tuy
bây giờ người em yêu đã là người khác, nhưng thứ tình cảm trinh nguyên với anh
vẫn còn nguyên vẹn trong em, em sẽ không bao giờ quên được, tình yêu đầu tiên
của em. Một tình yêu khác hoàn toàn với tình yêu hiện tại em có. Em vẫn luôn âm
thầm dõi theo từng bước đi của anh, vẫn hàng ngày nhớ anh, muốn được trò chuyện
với anh như một người bạn đặc biệt, chỉ có một trong lòng em.
Anh không
thể nào biết tình cảm của em, không biết có yêu em không, em không dám thổ lộ,
chấp nhận ôm hết vào lòng, mang đi với sự yêu anh thầm kín. Dù sao giờ em đã có
người mới, chỉ muốn anh mãi ẩn sâu trong lòng em. Hãy để tất cả những kỷ niệm về
mưa, về anh nằm yên trong ký ức em.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét